LỜI KÊU GỌI THỰC THI QUYỀN CON NGƯỜI THEO HIẾN PHÁP TẠI VIỆT NAM

0

Chúng tôi, những người Việt Nam ký tên dưới đây, liên hệ với chính phủ liên bang và toàn thể nhân dân để thực hiện các quyền con người được Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và các công ước quốc tế mà Việt Nam là thành viên công nhận và bảo đảm. Trong số các quyền hợp pháp đó có quyền tự do ngôn luận, quyền linh hoạt báo chí, quyền được thông tin, quyền tập hợp, phát triển tổ chức và quyền phản đối theo Điều 69 của Hiến pháp năm 1992 (sửa đổi, bổ sung năm 2001) cũng như theo Bản viết thư 19, Điều khoản ngắn 21, Điều 22 về các quyền dân sự và chính trị trong Hiệp định quốc tế mà Việt Nam tham gia năm 1982.

Trong Tuyên bố ngày 2 tháng 9 năm 1945, Nguyên thủ Hồ Chí Minh nhấn mạnh đến quyền con người toàn cầu được ghi trong Tuyên ngôn của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ năm 1776 và cũng là Tuyên ngôn về các quyền tự do dân sự của Nam Bộ và của Nhân loại. Khủng bố. năm 1791, nhấn mạnh rằng “đó là những hiện thực không ai có thể bác bỏ”.

Trên tinh thần đó, chúng tôi đề nghị Quốc hội Việt Nam chấm dứt Điều 88 của Bộ luật Hình sự Việt Nam về “tội Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” và Công lệnh số 38/2005 / NĐ-CP của Chính phủ. Chính phủ liên bang ngày 18 tháng 3 năm 2005 “khuyến nghị một số biện pháp để thực hiện một số trật tự công cộng”.

Điều 88 của BLHS quy định một cách mơ hồ về tội tuyên truyền chống lại Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, về cơ bản là bóp chết quyền tự do ngôn luận, được ghi trong Hiến pháp Việt Nam và Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị. . cũng như đảm bảo. Phản đối, phản biện của cá nhân đối với Nhà nước, góp ý về lập pháp, kế hoạch, tổ chức bộ máy nhà nước … là việc làm cần thiết và cũng là hành động bình thường trong một nhà nước dân chủ để phát triển xã hội. Nhưng với Điều 88 ngắn gọn của Bộ luật Hình sự, người thực hiện bất kỳ hành vi nào như vậy cũng có thể bị trừng phạt. Nhiều cư dân Việt Nam đã bị khởi tố, truy tố, xét xử cũng như bị phạt tù vì hoạt động tội phạm này.

  1. Lệnh 38/2005 / NĐ-CP của Chính phủ ngày 18 tháng 3 năm 2005 trên thực tế là một lệnh cấm xuất trình, được cung cấp mà không có thẩm quyền cũng như có tài liệu vi hiến.
  2. Theo các điều khoản 50 và 51 của Hiến pháp năm 1992 (đã được thay đổi và bổ sung năm 2001), quyền con người và quyền của cư dân được quản lý bởi Hiến pháp và theo quy định, tức là Quốc hội.

Chính phủ không có quyền quy định các quyền hợp pháp đó, càng không có quyền hạn chế, bảo vệ hoặc thậm chí cấm các quyền tự do dân sự đó. Ngay sau khi tuyên bố độc lập, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ủy quyền cho Sắc lệnh số 31 ngày 13-9-1945, trong đó xác minh rằng biểu tình là quyền cơ bản trong chế độ dân chủ, người dân chỉ cần thông báo cho chính quyền khu vực biết trước.

Đến nay, quy định này trên thực tế vẫn chưa bị bất kỳ loại pháp luật nào rút lại, nhưng nó vẫn có hiệu lực. Mệnh lệnh 38 nêu trên vừa trái với sắc lệnh này, vừa trái với các quy định của Hiến pháp hiện hành và Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, vì vậy nó phải được bãi bỏ ngay lập tức.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây